Xin em chớ viết thơ tình
Kẻo anh đọc lại thấy mình nao nao.
Van em chớ hỏi vì sao
Lương duyên thiên định, chứ nào do ai.
Tình kia không chút đơn sai
Thương nhau khi cả bạc phai mái đầu
Đôi ta đã lỡ nhịp cầu
Nguyện thầm ước hẹn , kiếp sau nối liền.
...
Ngồi tĩnh lặng...nghĩ liên miên...
Nhớ chuyện Từ Thức gặp Tiên thuở nào
Lạc vô giữa chốn trăng sao
Thực...mà như thể chiêm bao ban ngày!
Lãng mạn - ướt át ...dẫu hay
Cũng " đừng có viết , có say " THƠ TÌNH !