Thứ Sáu, 25 tháng 4, 2014

Biển và tình



Lênh đênh trên  mặt biển
Mới hiểu được em ơi !
Sóng ì oạp vỗ miết
Đong  nỗi nhớ đầy, vơi…

Xa tít tận chân trời
Mà bến bờ đâu thấy .
Biển như tình ta vậy
Mãi sâu lắng, mơn mang !

Anh đứng giữa đôi hàng
Một bên em – bên biển !
Nửa ni sóng êm đềm
Dành nửa tê “ngấu nghiến” !...

Tàu hiên ngang thẳng tiến
Vùn vụt suốt trùng khơi .
Tình chòng chành, chao đảo
Mênh mông giữa biển – trời !






Ngủ…

Trông hàng quán ban trưa
Say  sưa nào hay biết ?
Tỉnh dậy cười “nứt ruột”
Hóa ra  mình “ngủ ngồi ” !

Thiệt là cứ như  hài
Kể …mọi người thấy đó :
Ta đâu chỉ nằm thôi
Ngồi ngất ngây “kéo gỗ” !...

Trở trời

Ngày xưa còn nhỏ xíu
Ông nội kể “trở trời”
Người đau nhừ, mệt mỏi
Ta không hiểu – chỉ cười !

Thời gian qua lâu rồi
Nay ông không còn nữa
Ta đã ngoài ngũ tuần
Mới hay về chuyện cũ…

Sớm qua nhè nhẹ gió
Trời nắng đẹp xanh trong .
Bữa nay mây đen tới
Trời u ám , tối tăm .

Đêm về ngủ không yên
Chân tay sao rời rã
Xoa đầu đôi cháu nhỏ
Ta bảo : “Nay trở trời” !

Hai trẻ ngạc nhiên cười
“Bà nói gì lạ vậy ?”
“Rồi mai sau cháu thấy
Giờ ngủ nhé… à …ơi !...”


Tự mình

Anh ba Hải “nổ” kho thơ
Đọc mà cảm giác sững sờ - vì mê .
“Tam chiều – tứ hệ - ngũ bề…”
Ta liền “bốc trộm” mang về cất đi !

Dành vốn định để mỗi khi
Viết bài thời bỏ … ra thì… để coi .
Nhưng mà không được anh ơi
Thơ ai – Người nấy – học đòi sao nên .

Muốn cho vững chắc , dẻo bền
Tự mình sáng tạo, chớ nên học đòi !


Thứ Tư, 9 tháng 4, 2014

Gương sáng

      Đã hơn tám chục tuổi rồi
Ngồi say sưa viết bao bài thơ hay.
    “Nhận quà chú tặng” hôm nay
Lòng đầy cảm động, mắt cay – lệ nhòa !

     Kể chi sức yếu, tuổi già
Sống vui, sống khỏe – vẫn là đương trai !
    Đời thêm hạnh phúc, dẻo dai
Thông thái trí tuệ , khó ai bằng mình !

     Mỗi sáng vừa hé bình minh
Mở thơ chú đọc, thấy mình vui hơn .
    Chú như ngọn đuốc trong đêm
Dẫn đường con cháu tiến thêm mỗi ngày !

   Chú là gương sáng ngời ngời
Thế hệ kế tiếp ngàn đời noi theo !
                         
             

Còn…

Mọi thứ trên cõi đời
Cuối cùng đều sẽ mất .
Kể cả là xác thịt
Cũng hóa cát bụi thôi !

Điều duy nhất không phai
Tình yêu, lòng nhân ái !
Mãi mãi còn tồn tại
Với không gian – thời gian !

Thứ Bảy, 5 tháng 4, 2014

Trời

Vừa buồn khóc sướt mướt
Lát sau toe toét cười .
Khóc – gieo bao hạt ngọc
Cười – rắc ánh vàng tươi !

Đời nảy nở ,sinh sôi
Muôn sắc màu rực rỡ
Mừng vui hay sướng khổ...
Phần lớn – đều do Trời !

Chiều xuân

    Bụi mưa phủ trắng nhành hoa
Bướm vàng giã bạn bên bờ kênh trong.
     Xa xa “thiếu nữ lưng ong”
Mắt huyền khẽ chớp,rưng rưng lệ sầu !

    Gió xuân nhẹ thổi từ đâu ?
Mà sao nghe vẳng như câu tâm tình :
    “Trúc xinh, trúc mọc đầu đình
Người xinh, đẹp cả nghĩa tình- hỡi ai !”

    Sáng xuân thắm nở đào ,mai
Chiều xuân “hồng- cúc- lan- nhài..” nhạt hương !
    Vội vàng nhện kéo tơ vương
Kín đôi thảm cỏ bên đường cái đi !

    Ghé tai gió khẽ thầm thì :
“Chiều xuân khiến cảnh chia ly  mãi buồn!”