Ngày xưa còn nhỏ xíu
Ông nội kể “trở trời”
Người đau nhừ, mệt mỏi
Ta không hiểu – chỉ cười !
Thời gian qua lâu rồi
Nay ông không còn nữa
Ta đã ngoài ngũ tuần
Mới hay về chuyện cũ…
Sớm qua nhè nhẹ gió
Trời nắng đẹp xanh trong .
Bữa nay mây đen tới
Trời u ám , tối tăm .
Đêm về ngủ không yên
Chân tay sao rời rã
Xoa đầu đôi cháu nhỏ
Ta bảo : “Nay trở trời” !
Hai trẻ ngạc nhiên cười
“Bà nói gì lạ vậy ?”
“Rồi mai sau cháu thấy
Giờ ngủ nhé… à …ơi !...”
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét