Nên già đi ít nhiều.
Da thoáng tàn hương nổi
Trông – “chẳng còn đáng yêu !”
Gió may thổi hiu hiu
Chợt lòng buồn man mác.
Giật mình – “đã xế chiều”
Tóc điểm thêm sơi bạc !
Ước gì ta có được
Dù chỉ một chút thôi
Thời tuổi trẻ xuân tươi
Gân săn – da căng mọng !
Dẫu biết là trong mộng
Lòng vẫn ước - vẫn mơ !
Thả tâm hồn xao động
Trong ký ức... thuở xưa !...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét