Từ nay xin tạm biệt
Bạn thân thiết " thơ tình"
Kẻo người đời cười ...quở
"Già "...thơ vẫn lung linh !
Khổ nỗi vốn trời sinh
Từ thuở còn con gái
Bao áng thơ tình ái
Sẵn đượm mãi trong ta!
Năm tháng dần trôi qua
Mà " nàng thơ" vẫn trẻ
Ngũ thập niên - đã già
Thơ ...còn như bập bẹ !
....
Gác nghiên - thôi đành nhẽ
Vĩnh biệt nhé : " nàng thơ" !
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét