Rét về
thao thức năm canh
Tình
thương nghĩa nặng gửi dành tặng ai ?
Tóc xanh
màu đã bạc phai
Hai tay
run rẩy ,mắt hoài ngóng con !
Dường
như mẹ quá mỏi mòn
Tuổi già
sức mẹ chẳng còn như xưa !
Tháng ba
mang rét mang mưa
Cướp đi
cái ấm của mùa xuân vui !
Bữa nay
ta quyết đẩy lùi
Nàng Bân
khiếp sợ - ngậm ngùi ra đi .
Mừng
thay , mẹ khẽ cười khì
"Qua rồi
giá rét … thôi thì…tháng ba…"!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét